Đăng trong Hữu Xu

Hữu Xu [128]

Chương 128

Mang một cái quan tài thủy tinh đi đối với mấy sĩ binh này mà nói không phải là việc khó, nhưng vấn đề ở chỗ: nơi này không phải là khu mai táng, mà là một di tích viễn cổ. Bệ quan tài thủy tinh và tế đàn là từ một khối thủy tinh chỉnh thể đánh bóng thành, muốn mang nó đi, tất phải tách hai cái ra, từ đó tạo thành hư hỏng khó có thể tu bổ đối với di tích. Việc này trong pháp luật tinh tế thuộc về “tội phá hư di sản văn hóa”, trách nhiệm vô cùng lớn, dù là Cơ tướng quân gia thế hiển hách, cũng có khả năng bị phán lưu đày năm trăm năm. Năm trăm năm, cũng không biết có thể còn sống trở lại tinh hệ Phi Mã hay không.

Bọn lính do dự không quyết nhìn vào phía trong, trung tướng lập tức kéo thủ trưởng đến một bên, thấp giọng khuyên nhủ, “Tướng quân, ngôi mộ cổ này là di tích viễn cổ đầu tiên mà hiện nay nhân loại phát hiện, cần phải trình báo lên quốc hội. Nếu anh phá hỏng quan tài thủy tinh mang đi, người hội khảo cổ học đến đây nhất định sẽ phát hiện, sau đó kiện cáo chúng ta. Bệnh tình của lão gia tử càng ngày càng nghiêm trọng, mấy người anh em gấp đến đỏ mắt ở nhà anh đang lo không tìm ra nhược điểm của anh, anh ngàn vạn lần đừng hồ đồ.”

“Ai nói muốn trình báo quốc hội? Cậu cho là mấy lão già quốc hội biết được trong cổ mộ có giấu rất nhiều đồ cổ có năng lượng thật lớn thì sẽ thật sự bảo hộ nó sao? Cậu nghĩ sai rồi, bản tính tham lam của bọn họ sẽ lộ rõ, sau đó dùng hết tất cả thủ đoạn phá hủy đoạt lấy, cuối cùng khiến nó triệt để biến mất. Tôi không thể bỏ lại một mình cậu ấy ở đây.” Nam tử nhảy lên tế đàn, dùng ánh mắt chuyên chú mà lại si mê chăm chú nhìn thiếu niên trôi nổi trong khóm hoa và nước gợn. Hắn muốn cho cậu an an tĩnh tĩnh ngủ say, không bị bất luận kẻ nào quấy rầy, không bị bất luận kẻ nào thương tổn.

“Ý của anh là chúng ta giấu diếm không báo à?” Trung tướng nhướn mày.

“Chuyện giấu diếm không báo cậu chưa từng làm qua hả?” Nam tử không quay đầu lại hỏi.

Làm rồi, còn không ít. Đừng thấy tướng quân diện mạo cương nghị chính trực, kỳ thật tim đã sớm đen tận cùng, bề ngoài là thần bảo hộ của đế quốc, sau lưng lại muốn làm gì thì làm, hoành hành vô kỵ. Nếu ngôi mộ cổ này không thể khiến cho hắn hứng thú, sau đó tự nhiên sẽ báo cho quốc hội, nhưng nếu nhìn trúng, cho dù không từ thủ đoạn cũng muốn chiếm thành của mình. Cái gì mà “thuộc về sở hữu của quốc vương cung điện”, đều là mấy lời nói hoa mỹ thôi, khái quát lên cũng chỉ có ba chữ —— không coi trọng.

Trung tướng nhảy lên tế đàn, nhìn chằm chằm thiếu niên ngâm trong nước, mơ hồ phát ra ánh sáng nhạt, than thở nói, “Thật đẹp, khó trách anh thích! Thần tượng tinh hệ mới Jessica gần đây nổi đến rối tinh rối mù so với cậu ta vẫn còn kém một chút linh khí. Tôi rất ngạc nhiên khi cậu ta mở to mắt là bộ dạng thế nào.”

Nam tử rất muốn cởi quân trang che khuất toàn bộ thiếu niên, rồi lại lo lắng bụi bậm dính phía trên làm dơ cậu, chỉ đành âm thanh lạnh lùng nói, “Đi xuống, không cho phép nhìn cậu ấy!”

Không phải chỉ là một khối thi thể sao? Có cái gì không thể nhìn? Trung tướng biểu tình hoang mang, nhưng cũng không dám vuốt râu hùm, chỉ đành phẫn nộ nhảy xuống, nói với vài sĩ binh, “Đi lên phi thuyền tìm công cụ lại đây, tướng quân muốn mang quan tài thủy tinh đi. Cổ mộ này là cơ mật cao nhất quân đoàn, người tiết lộ lấy quân pháp xử trí!”

Mấy người này đều là tâm phúc của Cơ tướng quân, tự nhiên chỉ nghe lệnh hắn, lợi dụng máy kiểm tra tìm được một cái cửa thông gió, sau khi dùng pháo hạt nổ tung liền chui ra ngoài.

Nam tử tuấn mỹ, cũng chính là Cơ Trường Dạ, thượng tướng quân đoàn Đệ Nhất của đế quốc, rốt cuộc dời ánh mắt từ trên thân thể xinh đẹp của thiếu niên sang chữ viết trên tế đàn. Hắn mở trí não ra nhất nhất phân hình, hy vọng có thể từ đó biết được thân phận và tên tuổi thiếu niên. Nhưng mà lịch sử nhân loại tồn tại rất nhiều chỗ trống và điểm gián đoạn, căn cứ vào tư liệu khảo cổ hiện có, trí não hoàn toàn không có biện pháp phân tích ra tin tức ẩn chứa trong những chữ viết đó.

Nhưng một trinh sát binh đã có phát hiện mới, hoảng sợ nói, “Tướng quân, có lẽ suy đoán của chúng ta là sai lầm. Nguyên tố vi lượng lấy từ cánh cửa đá bên ngoài biểu hiện lịch sử của ngôi mộ cổ này là khoảng ba nghìn bốn trăm năm, nhưng mà nguyên tố vi lượng lấy ra từ quan tài thủy tinh, cột trụ, nền gạch, gia cụ, đồ sứ thì mỗi cái lại đều có niên hạn, ngắn nhất chính là ba nghìn bốn trăm năm, dài nhất đạt tới tám ngàn năm. Tướng quân, nơi này sợ rằng không chỉ là cổ mộ của một vương triều, rất có thể là cổ mộ của rất nhiều vương triều, mà mỗi một vương triều đều trải qua lượng lớn tu sửa cải biến mới có thể xuất hiện loại tình huống này. Nơi này không phải là di tích viễn cổ gì, mà là di tích thái cổ càng xa xưa hơn.”

“Thượng đế, cậu thật sự không có tính sai chứ? Thái cổ, đây chính là thái cổ đó!” Một binh lính tóc vàng mắt lam kích động lôi kéo tóc mình. Phát hiện này rất rung động lòng người, nếu để bên ngoài biết, nhất định sẽ nhấc lên sóng to gió lớn. Hắn ta đã có thể tưởng tượng được cảnh tượng các nhà khảo cổ học toàn tinh hệ Phi Mã chen chúc mà đến.

Hiển nhiên Cơ Trường Dạ cũng nghĩ đến điều đó, sắc mặt dần dần âm trầm xuống. Hắn tuyệt đối không thể để bên ngoài biết được tin tức này, chẳng sợ mang thiếu niên đi, hắn cũng sẽ không để bất luận kẻ nào phá hư cung điện và di vật của cậu ấy.

“Em an tâm ngủ đi, tôi sẽ bảo hộ hết thảy của em.” Hai tay hắn chống hai bên mép quan tài, dùng giọng điệu thuần hậu mà lại mềm mại nói. Nếu nơi này chỉ là di tích bình thường, không có một chút năng lượng dao động, mấy lão già quốc hội có lẽ sẽ phái người bảo vệ nó. Nhưng nó thật sự là rất đặc biệt, tất cả vật phẩm đều tản mát ra từ trường năng lượng cường đại, mà thiếu niên lại càng hơn thế. Hắn không cần nghĩ cũng biết, nếu giao cậu ấy cho cấp trên, những khoa học gia cuồng nhiệt đó nhất định sẽ dùng các loại phương pháp phân tích khối thân thể vô cùng xinh đẹp này.

Bọn họ sẽ cắt đi mái tóc đen như mây như sương của cậu, đâm rách da thịt bóng loáng như ngọc của cậu, thậm chí xé mở lồng ngực và phần bụng bằng phẳng của cậu. Những cảnh tượng máu tươi đầm đìa đó chỉ mới vừa nổi lên trong đầu óc Cơ Trường Dạ, liền khiến tinh thần lực mênh mông như vũ trụ của hắn bắt đầu cuồn cuộn nổi lên gió lốc.

Nhận thấy được chất lỏng trong quan tài thủy tinh bị tinh thần lực của mình kích lên tầng tầng gợn sóng, hắn lập tức đè nén cảm giác cuồng loạn xuống, áy náy nói, “Xin lỗi, tôi không phải cố ý. Lần sau nhất định khắc chế.” Hắn không muốn đem thiếu niên thành thi thể mà đối đãi, ở trong mắt hắn, đối phương bất quá là ngủ một giấc mà thôi, chẳng sợ giấc ngủ này quá mức dài lâu, lâu đến mức cả đời này cũng không thể tỉnh lại.

“Tướng quân, tướng quân?” Trinh sát binh vẫn luôn nghiên cứu bích hoạ và phù điêu muốn nói lại thôi.

“Làm sao vậy?” Cơ Trường Dạ quay đầu nhìn lại.

“Anh nói mấy bức bích hoạ và phù điêu này là tả thực sao?”

“Căn cứ theo cách nói của giới khảo cổ, bình thường thì bích hoạ và phù điêu trong cổ mộ đều là ghi chép lại cuộc đời của chủ nhân ngôi mộ, có ghi thực, cũng có khoa trương, nhưng phần lớn là tả thực. Cậu có phát hiện gì?” Cơ Trường Dạ cũng muốn hiểu rõ thân phận thiếu niên, vì thế nhảy xuống tế đàn đi đến bức tường cung điện.

“Tướng quân anh tới xem, mấy vách tường này chia làm vài khối lớn, từ hình tượng của người và vật, phong cách kiến trúc trên đó để phán đoán, mỗi một khối chính là một vương triều. Nói cách khác phán đoán trước đó của chúng ta không sai, nơi này là lăng mộ của các đời quốc vương. Nhưng một điểm kỳ quái nhất chính là: mỗi một triều đại đều sẽ xuất hiện bóng dáng thiếu niên đó, hơn nữa thân phận đều rất danh vọng. Anh xem, đây là cậu ta, đang đứng trên một tòa thành lâu tiếp thu vạn dân quỳ lạy; cái này cũng là cậu ta, cùng một nam tử mang vương miện song song ngồi trên vương tọa; cái này, cái này, cái này… Còn có cái này thần kỳ nhất, cậu ta lại bay ở trên trời, dưới chân là một thành thị, rất nhiều người đứng ở đầu đường nhìn lên cậu ta, tình cảnh thực long trọng.”

Trinh sát binh cảm giác tam quan mình cũng sắp nổ banh rồi, ngạc nhiên nói, “Tướng quân, không phải nói cổ nhân thực nhỏ yếu, vừa không có tinh thần lực và dị năng, cũng không có thể chất cường hóa sao? Cậu ta sao lại biết bay? Đây là chuyện mà đặc chủng nhân thể chất và tinh thần lực đều đạt tới cấp SSS mới có thể làm được! Cái này hẳn là cổ nhân tưởng tượng ra đi?”

Cơ Trường Dạ nhìn chằm chằm bích hoạ và phù điêu, hồi lâu không đáp. Cho dù đồ án trên vách tường thực phức tạp, bao gồm rất nhiều động vật, thực vật, nhân vật, kiến trúc, nhưng người xây dựng là muốn làm nổi bật ra hình tượng của thiếu niên, miêu tả cậu phá lệ tinh tế. Mỗi cái nhăn mặt mỉm cười, nhất cử nhất động của cậu, thậm chí ngay cả mỗi một sợi tóc, cũng được họa bút hoặc đao khắc nhất nhất phác hoạ tạo hình, mà những người còn lại, bao gồm cả nam tử cao lớn nhiều lần đứng ở bên cạnh cậu, đều là diện mạo mơ hồ.

Thiếu niên còn trẻ tuổi như thế, không có khả năng xây dựng lăng mộ cho mình sớm như vậy, cho nên Cơ Trường Dạ rất có lý do hoài nghi đây là người khác xây dựng để an trí cậu, bởi vậy hết thảy xung quanh đều thành làm nền cho cậu. Mặc kệ người kia là ai, tình cảm đối với thiếu niên tuyệt đối không đơn thuần.

Nghĩ đến đây, ngực hắn vô duyên vô cớ bị đè nén một trận, không cho là đúng mà thầm nghĩ: có thể tiêu phí nhiều tinh lực như vậy kiến tạo mộ địa cho thiếu niên, vì cái gì không bảo hộ cậu ấy lúc còn sống cho tốt? Nếu như là mình, nhất định sẽ không để cho cậu ấy gặp bất luận nguy hiểm gì.

Hắn bình tĩnh nhìn trong chốc lát, nói, “Phân hình bích hoạ và phù điêu, sau khi trở về tôi tìm vài người tin cậy phá giải.” Đối với chiều ngang niên đại, trong lúc nhất thời hắn cũng không tìm ra đáp án, bức phi thiên đồ kia, hẳn là tưởng tượng đi.

“Vâng.” Trinh sát binh vừa phân hình vừa nói đâu đâu, “Tướng quân, nghe nói tuổi thọ của cổ nhân đều rất ngắn, tuổi thọ bình quân của người thượng cổ là một trăm, tuổi thọ bình quân của người viễn cổ là bảy mươi, tuổi thọ bình quân của người thái cổ là bốn mươi lăm đến năm mươi. Đặt ở hiện tại quả thực khó có thể tưởng tượng!” Bởi vì gien không ngừng ưu hoá, thể chất không ngừng tăng cường, tuổi thọ bình quân của người hiện đại là bốn trăm năm mươi tuổi, đặc chủng nhân giống như tướng quân thì có thể sống đến tám chín trăm tuổi. Bốn mươi lăm, đối với bọn họ mà nói vẫn là thời tuổi thơ, cổ nhân thì đã sớm tử vong.

“Tướng quân, có thể lấy một ít tế bào da hoặc tóc để tôi kiểm tra tuổi tác vị quốc vương này một chút không? Cậu ta nhìn qua thật nhỏ, hẳn là mới mười hai mười ba tuổi đi?” Trinh sát binh đi đến bên tế đàn, biểu tình thèm nhỏ dãi.

“Không cho phép động đến cậu ấy.” Giọng điệu Cơ Trường Dạ lạnh lùng, dọa sĩ binh sợ tới mức rụt lui cổ.

Khi nói chuyện, bên ngoài truyền đến một trận tiếng bước chân, trung tướng dẫn vài tên sĩ binh rất nhanh chạy vào, từ trong không gian đổ ra rất nhiều dụng cụ. Bọn họ là quân nhân, bỏ trong không gian tùy thân đều là vũ khí và công cụ cầu sinh, nhưng muốn dỡ bỏ một quan tài thủy tinh trong cổ mộ, còn phải tìm công cụ càng tinh vi mới được, vì thế phải đi thêm một chuyến.

“Trước khi đào móc chúng ta còn phải tiến hành thăm dò đối với địa chất và từ trường xung quanh, nếu không sẽ tạo thành phá hủy càng lớn đối với cổ mộ.” Trung tướng đem máy kiểm tra công năng khác nhau phân biệt đặt ở vị trí thích hợp nhất, sau đó đưa bản đồ 4D của hiện trường vào trí não, để tính toán ra phương án cắt tốt nhất. Trước đó, bọn họ còn phải chế tạo riêng cho quan tài thủy tinh một cái nóc, miễn cho đụng hỏng thiếu niên ở trong nước.

Cơ Trường Dạ đứng bên ngoài vòng vây, miễn cưỡng kiềm chế kích động trong lòng. Ánh mắt đầu tiên nhìn thấy thiếu niên, hắn liền quyết định đem cậu làm của riêng, chẳng sợ mạo hiểm bị phán lưu đày.

“Từ từ, chỉ sợ chúng ta không thể mang cậu ta ra ngoài.” Lời trung tướng nói khiến sắc mặt hắn nghiêm nghị.

Hắn trầm giọng mở miệng, “Vì cái gì? Tốt nhất cậu cho tôi một giải thích hợp lý.”

“Tướng quân anh tới xem bản đồ từ trường phản ứng đi.” Trung tướng nhấn vào trí não, chiếu ra hình ảnh 4D, “Vừa rồi chúng ta chỉ lo phân hình vật phẩm, không có phân hình mặt đất, anh tới xem, khu vực màu đỏ là từ trường năng lượng, lấy quan tài thủy tinh làm tâm, hình thành một đồ hình độc đáo, từ bên ngoài đến bên trong, năng lượng càng ngày càng tập trung, càng ngày càng lớn mạnh, giống như đem năng lượng ở xung quanh cuồn cuộn không ngừng rút ra cung ứng cho chất lỏng trong quan tài, để bảo toàn thi thể quốc vương. Nếu chúng ta cắt quan tài thủy tinh đi, tương đương phá hủy từ trường năng lượng này, kết quả rất có thể dẫn đến thi thể nhanh chóng hư thối!”

Cơ Trường Dạ nhìn chằm chằm bản đồ 4D, ánh mắt lóe ra bất định. Đây là một hình sao sáu cánh cực kỳ phức tạp lại cực kỳ đối xứng, bên ngoài dùng vòng tròn bao vây, mà còn được khảm văn tự cổ xưa mà lại huyền ảo, tuy rằng nói không rõ đến tột cùng nó có tác dụng gì, nhưng có thể suy đoán, mỗi một đường nét của nó đều mang đủ quy luật không thể phá hư. Bất luận một nét nào đứt gãy, đều sẽ dẫn đến từ trường năng lượng biến mất, mà chất lỏng trong quan tài thủy tinh cũng sẽ biến thành nước bình thường.

“Có loại dịch năng lượng nào có thể thay thế loại nước này hay không?” Hắn trầm ngâm nói, “Trong tay của tôi có vài suối nước nóng từ dịch năng lượng cấp mười hình thành.”

“Không biết. Tính phá hủy của dịch năng lượng cấp mười rất mạnh, chỉ có đặc chủng nhân mới có thể hấp thu và trấn an phần tử từ trường bạo liệt của nó. Trừ khi vị quốc vương này cũng là đặc chủng nhân, nếu không không thể dùng dịch năng lượng cấp mười ngâm. Tôi không biết cổ nhân làm như thế nào, nhưng chất lỏng trong quan tài thủy tinh của cậu ta không phải bất luận một loại nào mà hiện nay chúng ta phát hiện, phần tử năng lượng rất lớn, lại vô cùng ôn hòa, cho nên có thể sử dụng để bảo tồn thi thể. Phỏng chừng loại đồ hình này cũng phát huy tác dụng không nhỏ, nhưng cụ thể là xảy ra chuyện gì thì tôi cũng không biết, trong trí não không tra được bất luận tư liệu gì. Mẹ, bí ẩn càng ngày càng nhiều, trí tuệ của cổ nhân thật sự là khó có thể cân nhắc!” Trung tướng nhịn không được thô tục.

Cơ Trường Dạ chưa bao giờ bị bất luận hiểm cảnh gì làm dao động ý niệm lần đầu tiên hiểu rõ cái gì gọi là lo âu. Hắn đi qua đi lại trong đại điện, cuối cùng quyết định, “Kiểm tra thể chất cho cậu ấy một chút.”

“Tuân mệnh!” Trinh sát binh có lòng hiếu kỳ nặng lập tức bò lên tế đàn.

“Cậu đứng ra, để tôi.” Cơ Trường Dạ lấy từ trong không gian ra một chai dịch tiêu độc, lặp đi lặp lại chà rửa hai tay, lại dùng dị năng hỏa hệ nhanh chóng làm khô, lúc này mới thật cẩn thận đưa vào trong quan tài thủy tinh. Vẻ mặt hắn thực thận trọng, hai mắt lại giấu diếm mấy phần si mê.

“Đừng uổng phí khí lực. Cậu ta là người viễn cổ, không, có lẽ là thái cổ, làm sao cậu ta có thể có được thể chất cấp SSS? Nếu nói phải, thì cậu ta nhất định là thần ở thời đại kia.” Trung tướng chậm rãi đi qua.

Cơ Trường Dạ không phản ứng hắn ta, đầu ngón tay từng tấc từng tấc tới gần thiếu niên. Hắn rõ ràng cảm giác được hai tay của mình đang run rẩy, chỉ vì sợ hãi sức lực hơi nặng một phân sẽ đụng rách làn da trắng nõn bóng loáng của thiếu niên. Từ lúc mười tuổi hoàn thành một lần tiến hóa cuối cùng, hắn đã không còn chật vật như vậy nữa, chẳng sợ thừa nhận sức ép gấp trăm lần, chẳng sợ trọng thương gần chết, chẳng sợ tinh thần lực và dị năng đồng thời hao hết, hắn cũng có thể giống như cơ giáp sừng sững không ngã.

Thiếu niên nhìn qua nhỏ xinh yếu ớt như vậy, dưới hạt nắng và thủy tinh chiếu rọi giống như món đồ sứ. Cơ Trường Dạ không đoán ra đến tột cùng cậu là loại thể chất nào, tâm tình cũng càng thêm thấp thỏm.

“Một sợi tóc được không?” Cuối cùng, hắn vẫn không dám chạm đến thân thể thiếu niên, đành phải nắm hờ một luồng tóc phiêu đãng trái phải. Bởi vì quá mức khẩn trương, thái dương hắn bất tri bất giác chảy xuống một giọt mồ hôi lạnh, lo lắng rơi vào trong quan tài làm ô nhiễm dịch năng lượng, lập tức bảo cấp dưới hỗ trợ lau đi.

“Tướng quân, tôi vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy bộ dạng anh bối rối luống cuống đó.” Trung tướng cười hì hì nói, “Tuy rằng gien trong tế bào da càng nhiều càng ổn định, nhưng một sợi tóc cũng được.”

Nhìn thấy tướng quân dùng hai tay run rẩy tách ra một sợi tóc, dùng đầu ngón tay cắt đứt, hắn ta lại nói, “Tướng quân, phải mang theo chân lông, không phải ngay cả cái này anh cũng không biết đi?”

“Câm miệng, kéo chân lông cậu ấy sẽ đau! Máy kiểm tra của quân bộ rất tinh vi, đủ để thông qua sợi tóc không mang chân lông mà tra ra gien. Phàn Triệu, đừng không có việc gì lại đi tìm việc.” Cơ Trường Dạ hung hăng trừng thuộc hạ một cái, lúc này mới nắm lấy sợi tóc đen thật dài kia, lấy ra từ trong nước. Trời biết hắn muốn vuốt ve da thịt trắng nõn của thiếu niên bao nhiêu, đụng vào lông mi dày rậm của cậu, thậm chí đem cả người ôm cậu vào trong ngực, nhưng mà hắn không dám! Hắn sợ làm cậu vỡ vụn.

Phàn Triệu nhún vai, trêu chọc nói, “Cậu ta sẽ đau à? Tướng quân anh sẽ không quên vị quốc vương này chỉ là một thi thể đi? Tôi thừa nhận bộ dạng cậu ta quả thực rất xuất sắc, nhìn qua cũng không giống người chết, nhưng cậu ta không có hô hấp, tim đập…”

“Lập tức kiểm tra gien hay là giáng cấp, cậu chọn một cái.”

Giọng điệu Cơ Trường Dạ bình thản, ánh mắt sâu thẳm khó dò lại khiến Phàn Triệu rụt vai, vội vàng tiếp nhận sợi tóc dài bỏ vào trong máy kiểm tra. Kết quả thực nhanh đưa ra  —— chủng tộc: nhân loại thuần huyết; giới tính: nam; tuổi: ? ? ? ; thể chất: F; tinh thần lực: ? ? ?.

“Theo lý mà nói người chết căn bản không kiểm tra ra tinh thần lực, sao máy móc lại biểu hiện dấu chấm hỏi? Tuổi cũng là dấu chấm hỏi, cái này lại càng kỳ quái.” Phàn Triệu trăm tư không được giải.

Tuy rằng Cơ Trường Dạ cũng thực hoang mang, nhưng trọng điểm chú ý vẫn đặt ở thể chất. Thể chất F là thể chất thấp nhất, mà thể chất lại quyết định dị năng mạnh yếu, nói cách khác thiếu niên không có khả năng là dị năng giả, cũng không có khả năng tồn tại mấy đời vương triều giống như bích hoạ và phù điêu miêu tả, thậm chí bay lên trời không. Cậu ấy hoàn hoàn toàn toàn là người thường.

Tuy rằng sớm có chuẩn bị tâm lý, Cơ Trường Dạ vẫn thực thất vọng, nhưng hắn quyết định thử một lần cuối cùng, vì thế thật cẩn thận lấy ra một đóa bỉ ngạn hoa, mang ra bên ngoài từ trường năng lượng. Đóa hoa dính đầy bọt nước nhanh chóng cong lại héo rũ, cho đến khi hóa thành bụi đen, chỉ còn một mùi hương mục nát nhàn nhạt quanh quẩn tại đầu ngón tay.

Sắc mặt Cơ Trường Dạ âm trầm xua tay, “Dỡ dụng cụ xuống.”

Mọi người đã sớm đoán trước, lập tức thu dụng cụ đặt ở xung quanh quan tài thủy tinh vào trong không gian.

“Tướng quân, nếu không hủy đi, vậy chúng ta đi thôi?” Phàn Triệu đề nghị.

“Dựa theo tiêu chuẩn của căn cứ cấp A mà trang bị máy theo dõi ở xung quanh, quyền hạn chỉ thiết lập một mình tôi.” Cơ Trường Dạ trầm giọng hạ lệnh. Từ nay về sau, hắn sẽ không để cho bất luận kẻ nào tới gần nơi này, nhưng hành tinh mẹ là di sản văn hóa của toàn nhân loại, không cho phép bất luận một thế lực quân đội nào đóng quân, thậm chí ngay cả ngắm cảnh du lịch cũng không cho phép. Nếu không phải hắn có được quyền hạn cao nhất ở quân bộ, cũng sẽ không được thông lệnh đáp xuống hành tinh mẹ. Một khi trở về thủ đô tinh, hắn liền bắt tay mua tinh cầu gần hành tinh mẹ nhất, sau đó thiết lập mấy đồn biên phòng, để mau chóng chạy tới khi có người xâm lấn cổ mộ.

Nhưng mấy tinh cầu phụ cận hành tinh mẹ cũng đều là di sản văn hóa tự nhiên, không cho phép tư nhân mua bán, còn phải nghĩ biện pháp lại. Cơ Trường Dạ vừa suy nghĩ vừa nhảy lên tế đàn, chăm chú nhìn thiếu niên thật lâu.

“Tướng quân, máy theo dõi đã trang bị tốt, quyền hạn cũng thiết lập hoàn tất, anh kiểm tra một chút.” Trinh sát binh đem một cái máy theo dõi cuối cùng trang bị ở phía trên quan tài thủy tinh.

Cơ Trường Dạ đem tín hiệu kết nối với trí não của mình, mỗi một góc độ, mỗi một phương vị đều điều chỉnh một lần, lúc này mới cúi người nói nhỏ, “Hẹn gặp lại quốc vương của tôi, tôi sẽ bớt thời giờ tới nhìn em.” Lại chăm chú nhìn thiếu niên một chốc, rốt cuộc nhảy xuống tế đàn đi ra ngoài, rồi nửa đường lại vòng về, đem một cái máy theo dõi phi hành vứt vào trong điện.

Máy theo dõi phi hành chuyên dùng để theo dõi vật còn sống, trong cổ mộ tử khí trầm trầm này hoàn toàn không dùng được, nhưng không biết ôm tâm tình như thế nào, Cơ Trường Dạ vẫn thả nó ra. Có lẽ ở sâu trong nội tâm, chung quy hắn không nguyện ý tin tưởng thiếu niên tươi tắn linh động như vậy chỉ là một thi thể.

Từ trong hố trời khác tìm ra mấy khối đá năng lượng, miễn cưỡng bổ sung ba mươi phần trăm năng lượng, phi thuyền chậm rãi bay lên không, chạy về phía tinh hệ Phi Mã cách trăm vạn năm ánh sáng. Cơ Trường Dạ khóa mình lại trong phòng ngủ, gọi vào một số, “Hiện tại y học phát triển như vậy, có biện pháp nào khiến một người chết sống lại không?”

“Có, khắc long. Nhưng cái này là phi pháp!” Trên màn ảnh hiện lên một nam tử diện mạo âm nhu, quần áo lôi thôi. Y là bạn từ nhỏ của Cơ Trường Dạ, Tô Minh, cũng là y học gia nổi danh nhất đế quốc.

“Khắc long không được.” Cơ Trường Dạ không chút nghĩ ngợi mà cự tuyệt. Hắn không cần lợi dụng tế bào của thiếu niên chế tạo ra một người xa lạ bề ngoài giống nhau, gien giống nhau. Hắn muốn cho thiếu niên chân chân chính chính sống lại, không chỉ là thân thể cậu, còn có linh hồn cậu.

“Ngoại trừ khắc long, không có bất luận biện pháp gì có thể làm cho một người đã chết khôi phục sinh cơ. Đây không phải là phạm trù y học, mà là phạm trù thần học.” Tô Minh cười nhạt đối với cái gọi là thần học. Đã là thời đại tinh tế rồi, không nghĩ tới nhân loại còn thờ phụng chúa cứu thế Jesus, nghe nói ở thời đại viễn cổ còn có càng nhiều tôn giáo, nhưng chúng đều biến mất trong kỷ nguyên diệt thế, bởi vì nhân loại giãy dụa trong mạt thế không cần tín ngưỡng.

Cám ơn trời đất! Tô Minh nhún vai, may mắn loài người chỉ còn lại có cơ đốc giáo, nếu không y nhất định sẽ bị đủ loại câu chuyện tôn giáo hoang đường làm phát điên. Khoa học, kỷ nguyên tinh tế chỉ cần thờ phụng khoa học là đủ rồi, là khoa học cứu vớt nhân loại gần như diệt tuyệt, cũng là khoa học khiến nhân loại trở thành chủng tộc cường đại thứ ba vũ trụ.

“A Dạ, sao cậu lại hỏi cái loại vấn đề này? Cậu muốn cứu sống người chết nào?” Tô Minh sắc bén đặt câu hỏi.

Cơ Trường Dạ cắt đứt tín hiệu thông tin, đi đến bên cửa sổ nhìn ra vũ trụ vô ngần mênh mông xa xôi, mặt mày chậm rãi buộc chặt, lộ ra một biểu tình gần như tuyệt vọng. Hắn mới vừa đến thủ đô tinh, tiền tuyến liền truyền đến điện báo khẩn, quân đội liên bang lại tập hợp ở tinh cảng một lần nữa, dường như muốn phát động chiến tranh. Sau khi tiến vào kỷ nguyên tinh tế, khoa học kỹ thuật của nhân loại lấy tốc độ khó có thể tưởng tượng mà phát triển, nhu cầu đối với năng lượng cũng đạt tới mức độ gay cấn, một khi phát hiện tinh cầu chưa khai phá ẩn chứa khoáng sản năng lượng phong phú, giữa các thế lực lớn liền triển khai tranh đoạt.

Tranh đoạt lần này liên lụy tới hai mạch khoáng năng lượng cấp mười cùng với mấy chục mạch khoáng cấp năm đến cấp bảy, thắng bại cũng càng thêm quan trọng. Cơ Trường Dạ không dám chậm trễ, lập tức triệu tập hạm đội xuất phát, cũng đem việc mua tinh cầu phó thác cho quản gia làm việc.

Hết chương 128

Một suy nghĩ 13 thoughts on “Hữu Xu [128]

  1. Tôi nhìn cái thể chất cấp F, xong lại thấy đoạn sau k thể có dị năng, thế là tôi biết ngay mỹ nhân chuẩn bị giả heo ăn thịt hổ rồi 😀

    Đã thích bởi 1 người

  2. Không có tiểu Xu hoạt bát năng động xinh xắn đáng yêu, tui thấy thiệt trống rỗng (۶ꈨຶꎁꈨຶ )۶

    Thích

Bình luận về bài viết này